Ragnarok - Peon Allstars Guild
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Ragnarok - Peon Allstars Guild

Chào mừng các bạn đến với Peon Allstars
 
Trang ChínhTrang Chính  PortalPortal  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

 

 Chapter 32: Lật tẩy

Go down 
Tác giảThông điệp
kEnZ_Kut3
DEF Team Member
DEF Team Member
kEnZ_Kut3


Tổng số bài gửi : 1041
Join date : 13/07/2009
Age : 28
Đến từ : Hà Nội

Chapter 32: Lật tẩy Empty
Bài gửiTiêu đề: Chapter 32: Lật tẩy   Chapter 32: Lật tẩy I_icon_minitimeMon Aug 17, 2009 9:57 am

Vậy ý các ngài là từ chối? – Asla khẽ mỉm cười nói và nhìn các vị đại thần một lượt rồi nhìn thẳng vào Ark. _
Ngài hiểu nhầm ý chúng tôi rồi; bá tước! – Ark bình tĩnh nói: - Đó ko
phải là từ chối! Chúng tôi thực sự rất mừng trước cuộc nhân duyên giữa
ngài và công chúa Aruya… nhưng như ngài biết… Aruya còn rất trẻ con…
tôi thực sự rất lo lắng rằng nó sẽ không thể đảm nhận được cương vị Bá
tước phu nhân của một dòng họ danh giá như dòng họ Routes… Phụ vương
chúng tôi muốn Aruya trưởng thành hơn một chút… lúc đó chuyện nhân
duyên giữa công chúa và bá tước nhất định sẽ được định đoạt.
_
Tôi không để tâm nhiều đến chuyện đó! – Asla mỉm cười: - Thực lòng thì
tôi rất thích công chúa Aruya dễ thương như vậy… Vì vậy mà tôi mới ngỏ
lời… tôi hoàn toàn ko để ý nhiều đâu.
_
Nếu Bá tước đã rộng lượng như vậy… - Ark cười nhẹ; giấu đi sắc mặt hơi
tái của mình và nói: - Tôi sẽ thưa lại với phụ vương để người định đoạt.
_
Ha ha ha… hoàng tử điện hạ quả là 1 đứa con ngoan… - Asla nói: - những
chuyện như thế này cũng nhất định phải có ý kiến của Quốc vương.
Ark
nhìn Asla cười khẩy… anh biết hắn đang nói móc anh dựa dẫm quá nhiều
vào phụ vương của mình… nhưng trò khích tướng này ko có tác dụng với 1
hiền triết!
_ Phụ vương tôi thực sự rất
yêu quý Aruya… vì vậy việc đại sự của hoàng muội… phụ vương tôi muốn
định đoạt sao cho Aruya có thể hạnh phúc.
_ Tôi hiểu! Tôi sẽ nán lại 3 ngày nữa! – Asla nói: - Mong đến lúc đó nhận được câu trả lời thực sự. Asla
khẽ cúi đầu chào Ark; Ark cũng nghiêng đầu đáp lại. Anh nhìn theo con
người đó… hắn quá kiên trì… rốt cuộc… nếu cưới được Aruya; hắn sẽ được
lợi lộc gì? Anh thực sự ko hiểu âm mưu của con người này: kẻ ngoài mặt
luôn tươi cười nhưng lòng còn khó dò hơn cả đáy biển.
……………………………………………………………………………….. _ Công kích! – Aruya hét lên và cầm kiếm lao vào một Angeling định giáng nó 1 đòn… nhưng ko trúng Angeling
bay bay quanh một hồi trên chiếc cánh nhỏ xíu; cái miệng ngộ nghĩnh của
một giọt nước khiến Aruya càng thêm ghét nó… cứ như thể nó đang cười
đểu cô vậy.
_ Câm ngay cái điệu cười quái
gở đó đi! – Aruya hét lên; cô lao thẳng về phía nó mà ko thèm để ý các
chiến hữu của mình đang bị vây chặt bởi bọn "đàn em" của Angeling.
_ Đồ ngốc Tập sự đó định tự sát hả? – Agent bực mình gắt gỏng. _ Thay đổi cách xưng hô đi! – Raphiel mỉm cười: - Giờ Aruya là kiếm sĩ rồi! Đâu còn là Tập sự nữa! _ Kiếm sĩ gì cái đồ ngốc đó chứ? – Agent vung thanh katar lên chém vào bọn quái vật để mở đường lên trước. Anh hét lên: _ Raphiel… lên trên này giùm! _ Hiểu rồi! – Raphiel đáp lại và tiến lại gần phía Agent. Lúc này; Aruya gần như sắp kiệt sức; rõ ràng là con vật có khuôn mặt ngây ngô ngu ngốc này ko ngốc như vẻ bề ngoài! _ Sao mày ko chịu chết đi hả con ngốc kia? – Aruya lầm bầm; và phải dùng đến kỹ năng "Chịu đựng" để tấn công lên. _ Chịu khó nghĩ kỹ đi! Xem ai mới là con ngốc? – Agent xuất hiện cạnh Aruya từ lúc nào: - Lui lại đi! _ Còn lâu! Lần này tôi sẽ tự làm! – Aruya bướng bỉnh. _ Ngựa non háu đá! – Agent nói. _ Kệ tôi! Nói xong; Aruya lại lao lên; cô dùng đòn tấn công vật lý để chém thẳng vào con "Giọt nước thiên thần" đáng ghét. Những
buổi luyện tập cùng Angella khiến cho Aruya có thể sử dụng lưỡi kiếm
khá linh hoạt. Những đường kiếm vung theo quỹ đạo biến chuyển cực kỳ
linh hoạt giúp cô tấn công lại Angeling khá nhiều! Nhưng do những vết
thương chịu từ nãy… Aruya đã xuống sức: cô chỉ còn lại 1/4 sức mạnh…
trong khi cái con Angeling "mặt ngu" kia mới chỉ mất có 1/3 máu! Thế
này thì sao cô chịu nổi.
Không thể cầm nổi
kiếm; Aruya buông kiếm ra và gục xuống thở dốc: quá sức… cô thực sự là
đang làm việc quá sức! Có vẻ cái mặt "cười ngu" của Angeling đã thay
đổi; nó nở một nụ cười có khi còn gian xảo và đáng sợ hơn cả Deviling…
Nhận thấy đối thủ yếu xìu của mình đã kiệt sức; Angeling thôi ngay cái
trò rượt bắt và bắt đầu tấn công thực sự.
Aruya cố giơ kiếm lên đỡ nhưng đôi tay hoàn toàn tê dại… "Không lẽ mình sẽ chết chỉ vì một con quái ngu ngốc này?" – Aruya nghĩ trong tình trạng hoảng loạn. "Xoẹt"… lưỡi katar của Agent xẻ đôi con Angeling "ngọt xớt". Anh nhìn Aruya bằng ánh mắt kiêu ngạo thật đáng ghét: _
Thấy chưa đồ ngốc! Một khi đã yếu kém… đừng bao giờ tỏ ra là anh hùng!
Đấy là trừ trường hợp cô muốn chết 1 cách ngu ngốc để nhận 1 tiếng thơm
ko kém phần ngu ngốc!
Aruya tức giận nhưng
sự mệt mỏi như "khoá" miệng cô lại. Bằng không nhất định đã có 1 cuộc
khẩu chiến xảy ra. Aruya lục túi đồ của mình và lấy thuốc ra chia cho
mọi người:
_ Cảm ơn đã giúp tôi! Thuốc cho mọi người này! – Aruya mỉm cười.
Về Đầu Trang Go down
kEnZ_Kut3
DEF Team Member
DEF Team Member
kEnZ_Kut3


Tổng số bài gửi : 1041
Join date : 13/07/2009
Age : 28
Đến từ : Hà Nội

Chapter 32: Lật tẩy Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Chapter 32: Lật tẩy   Chapter 32: Lật tẩy I_icon_minitimeMon Aug 17, 2009 9:57 am

Không có gì! Chúng ta cùng nhóm mà! – Cadilna cười tươi đáp lại. _ Hừm! – Agent "hừ" một tiếng và chìa tay ra. _ Chìa tay thế là sao? – Aruya khó chịu nhìn. _ Thuốc chứ sao. – Agent nói: - Tôi tốn bao nhiêu sức để cứu cô có biết ko hả? _ Chứ tưởng ko cần! – Aruya tức giận: - Bảo Raphiel chữa cho! Tôi ko dư thuốc! Nói
xong; Aruya quay mặt đi nơi khác. Agent nhăn mặt… rõ ràng con nhỏ ngốc
nghếch này đang "hờn" đây mà! Nhưng thân là 1 Sát thủ; cái trò trẻ con
này ko tác động đến anh mảy may 1 góc… duy chỉ có điều… cái vẻ mặt dám
thờ ơ người có ơn với mình như vậy thật ko thể chấp nhận được. "Sao mình phải làm "bảo mẫu" cho 1 nhỏ bướng bỉnh ko biết điều vậy chứ?" – Agent thấy hơi tưng tức trong lòng.
_
Được rồi mọi người! – Will sau một hồi tính toán gì đó đứng dậy nói:-
Hôm nay chúng ta đã diệt được 1 Angeling; 3 Deviling… đấy là tính loại
boss; còn lũ lít nhít xung quanh thì khoảng 25 con! Xét chung thì thành
tích cũng khá; buổi hôm nay có thể ngừng ở đây được rồi đấy!
_
Phải; chúng ta cũng đi xa Juno quá rồi! Cũng phải về thôi! Hôm nay kinh
nghiệm của Aruya cũng tăng lên kha khá rồi! – Cadilna cười và tán thành.
_ Ừm… hôm nay em đã tăng cấp được 3 skill rồi! Thật cảm ơn mọi người quá! – Aruya cười tươi và cúi đầu cảm ơn tất cả… (dĩ nhiên là trừ 1 người). Agent ko quan tâm đến việc đó; anh đứng thẳng dậy; bỏ đi trước và nói: _ Về thôi! _ Để tôi warp về Juno cũng được mà! – Raphiel nói. _
Không cần! Đi bộ cũng được… rèn luyện sức khoẻ luôn! Tiện thể nếu thấy
mấy con quái yêu yếu nào thì Tập sự cũng có thể tự mình hạ được chúng;
tăng kinh nghiệm được mức nào hay mức ấy!
_
Đó cũng có thể là ý hay! – Aruya cười khẩy; rồi cô nghiến răng nói: -
Nhưng tôi là Kiếm sĩ rồi! Đừng có gọi nhầm nghề nữa! Hay mắt anh bị mù
hả?
_ Ồ… đúng là mù thật rồi! Có loại kiếm sĩ kém cỏi như vậy sao? Tôi thực ko thể nhìn ra cô là kiếm sĩ đấy. Aruya
nổi điên lên… và thế là cuộc khẩu chiến lại diễn ra liên tu bất tận!
Sát khí từ hai người kinh khủng đến nỗi… ko có một con quái vật nào bén
mảng lại gần.
_ Ha ha… nhìn thấy 2 người đó như vậy… thực thoải mái quá! – Cadilna nói _ Ừ!... Cứ tưởng họ làm mặt lạnh với nhau suốt chứ! Bây giờ mới thấy là giống như hồi xưa! Thoải mái thật! _ Raphiel bật cười. _
Kể ra mà ko có tiếng cãi nhau của 2 người đó thật buồn! Mà… nhìn cách
họ cãi nhau mới thật buồn cười cơ! Aruya trẻ con đã đành! Agent cũng
thành trẻ con giống cô ấy luôn! – Will khẽ che miệng cười nhận xét.
Nhưng
hai kẻ kia đâu có biết những lời nhận xét đó; họ đang mãi cãi nhau ko
ngưng nghỉ khiến cho chim chóc đậu trên các cành cây bị những tiếng
khẩu chiến đó làm giật mình bay toán loạn… làm náo loạn cả vùng đó lúc
chiều tà!
…………………………………………………………………………………….. Tối hôm đó… Tại
phòng của mình; Aruya ôm chặt chú gấu bông của mình lăn qua lăn lại.
Thực sự là cô đã cố hết sức tạo ra bức tường ngăn cách giữa cô và
Agent… nhưng… cái tên "quạ khoang" đáng chết đó cứ khiến cô
không thể không bực mình… ko thể không cãi nhau; cứ gặp nhau là y như
nhưng rằng không kiềm chế được… là lại nói không ngừng ngay! Trời đất
ạ! Cô phải làm sao bây giờ chứ?
Aruya
buông tiếng thở dài! Tại sao lại nhiều chuyện rắc rối diễn ra cùng một
lúc thế này? Có lẽ… Aruya ngẫm nghĩ: cô phải tách khỏi Agent một thời
gian… có lẽ… cô sẽ bình tĩnh hơn chăng? "Đây chỉ là tâm trạng bất ổn của tuổi mới lớn thôi! Mình sẽ ko sao! Mình sẽ ko sao!" – Aruya gật đầu tự nhủ.
Agent
lúc này cũng ko ngủ được. Anh không hiểu vì sao cãi nhau với Aruya lại
đã là một phần cuộc sống của anh! Agent khẽ nhếch mép cười nhẹ và lắc
đầu. Anh càng cố tỏ ra lạnh lùng với cô bao nhiêu thì… trái tim anh lại
như có lửa thiêu đốt bấy nhiêu! Chỉ khi nào 2 người "đấu khẩu"
với nhau anh mới thực sự cảm thấy… dễ chịu! Hay thật… chỉ khi cãi nhau
mới thấy dễ chịu ư? Agent vừa bước đi vừa mỉm cười nhưng cũng vừa lo
lắng: anh là một Sát thủ; anh ở đây là vì nhiệm vụ và… Aruya đã thực sự
khiến anh quên mất nhiệm vụ mà mình cần làm… hay chính xác hơn: cô
khiến anh ko thể thực hiện được nhiệm vụ đó!
Agent
rảo bước nhanh trên hành lang đại sảnh cung điện. Chợt; một bóng đen đi
vụt ngang trước mặt anh… rất nhanh. Cảm nhận thấy sự nguy hiểm từ kẻ
đó; Agent vội vã đuổi theo. Bóng đen khuất nhanh phía sau bức tường rẽ
ngoặt về phía vườn. Agent dường như mất dấu kẻ đó… đấm mạnh vào tường
đầy bất lực; anh thấy bực mình. Rõ ràng sự nhạy bén của một Sát thủ
trong anh đã giảm đi nhiều lắm… mà nguyên nhân chính thì… là do anh đã
suy nghĩ quá nhiều; một sát thủ thì ko cần phải nghĩ.
Anh
đành thất vọng… nhưng thính giác nhạy bén của mình đã khiến Agent nghe
thấy tiếng động gì đó; lần theo tiếng đó; anh có thể khẳng định đó là
tiếng nói chuyện của 2 người đàn ông như ko thể nghe rõ họ nói gì. Qua
bức tường chắn khuất; lần theo những hàng cây mê cung được cắt tỉa công
phu… Agent trông thấy một bóng người đang đứng… thanh katar của anh đã
được chuẩn bị rất sẵn sàng…
Người đó bất ngờ quay lại khiến Agent giật mình: _ Ồ; ngài là tướng quân Agent phải ko? Khuya vậy mà ngài còn ra vườn làm gì thế? _ Đó cũng là câu hỏi tôi định giành cho ngài đấy; thưa bá tước! – Agent lạnh lùng. _ Chỉ là tôi không ngủ được nên ra đây ngắm cảnh thôi! – Asla cười và trả lời. _
Vậy sao? – Agent nói… nhưng mắt anh ko nhìn thẳng vào Asla. Agent phát
hiện ra; dưới chân Asla vừa có một đám khí đen bò qua và chạy mất. Đám
khí đen đó rất khó phát hiện ở một nơi rậm rạp cây cối như thế này…
nhưng dưới ánh trăng sáng bạc và đôi mắt được rèn luyện để nhìn xuyên
bóng đêm; Agent ko khó để nhận ra sự chuyển động kỳ lạ đó.
_ Tướng quân vẫn chưa trả lời tôi… khuya như vậy; tướng quân còn ra đây làm gì? _ Tôi đang tuần tra thì thấy có bóng của một kẻ khả nghi nên bám theo… thế thôi! _ Kẻ khả nghi! – Asla bật cười: - Không lẽ tướng quân muốn ám chỉ tôi? _ Là ai… kẻ đó tự biết! – Agent lạnh lùng: - Giờ không làm phiền nhã hứng của ngài. Tôi đi đây! Nói xong; Agent quay đầu bỏ đi. Asla chợt lên tiếng hỏi: _ Tôi đang thắc mắc… vì sao công chúa Angella lại để 1 Sát thủ trở thành người đứng đầu quân đội Rune Midgard? Agent khựng lại; im lặng một lát rồi nói: _ À; có lẽ vì tôi đáng tin hơn một số kẻ vô dụng khác! Và lần này thì không một lý do nào để anh có thể nán lại… Agent lập tức nhảy vụt lên không trung và biến mất. Asla nhìn theo bóng đen đang di chuyển nhanh trên các nóc tháp của cung điện nhíu mày: "Trực
giác chết dẫm của bọn Sát thủ… Nhất định là nó đã đánh hơi được điều gì
đó. Chết tiệt thật… không thể chờ được nữa… mình phải nhanh chóng ra
tay thì mới hoàn thành kế hoạch này nhanh chóng được."
Asla
tức giận nắm chặt một nhành cây bên bụi cây cạnh mình rồi quay lưng bỏ
đi… Dưới ánh trăng sáng như bạc… nhành cây đó heo hắt dần và cuối cùng
tàn lụi thành tro tàn.
………………………………………………………………………………… Sáng
sớm hôm sau; Aruya chuẩn bị đầy đủ mọi thứ. Sau khi kiểm tra cẩn thận;
cô định sẽ lên cánh đồng Đông Bắc của Juno để luyện tập; lũ cừu Goat và
bọn bùn nhão nhoét Sleeper có thể giúp cô nhanh chóng tăng cấp. Ít nhất
thì chắc cô cũng sẽ tự xoay sở được mà ko cần nhờ đến tên quạ khoang đó.
Nhanh
chóng đi nhanh trên hành lang cung điện; Aruya phải rời khỏi đây thật
êm thấm trước khi bất cứ ai đó nhìn thấy cô đi một mình. Đang phăng
phăng đi với "tốc độ F1"; Aruya vội đột ngột "phanh kít"
lại… Agent đang tiến đến với tốc độ nhanh chẳng kém. Nấp nhanh vào phía
sau nách tường khuất; Aruya có thể thấy rõ anh ta nhất định là đang đi
về phía phòng của cô. Hít một hơi để lấy sức… thừa lúc không ai để ý…
Aruya phóng một mạch ra ngoài và biến thẳng.
………………………………………………………………………………….
Về Đầu Trang Go down
kEnZ_Kut3
DEF Team Member
DEF Team Member
kEnZ_Kut3


Tổng số bài gửi : 1041
Join date : 13/07/2009
Age : 28
Đến từ : Hà Nội

Chapter 32: Lật tẩy Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Chapter 32: Lật tẩy   Chapter 32: Lật tẩy I_icon_minitimeMon Aug 17, 2009 9:58 am

_ Nàng đi đâu mà vội vậy; công chúa Aruya? – Bá tước Asla không rõ từ đâu xuất hiện và chắn ngang trước mặt cô. Aruya hơi giật mình; cô mỉm cười nói: _ Tôi định đi luyện tập… ngài thấy đấy… cuộc chiến lớn sắp diễn ra; tôi cần phải có đủ mọi kỹ năng để có thể giao chiến được. _
Một cô gái kiên cường! – Asla mỉm cười: - Công chúa có phiền lòng nếu
như tôi… có thể cùng công chúa luyện tập được ko? Tôi nghĩ là mình có
thể giúp được nàng.
_ Tôi rất vui nếu như được Bá tước giúp đỡ! Tôi nghe nói Bá tước là một tay kiếm rất cừ! – Aruya mỉm cười thân thiện. _ Cánh đồng phía Bắc Juno… Liệu công chúa có muốn thử sức ở đó không? – Asla mỉm cười. _ Tôi thích những công việc có tính thử thách. – Aruya cười và đáp lại. _ Vậy chúng ta cùng đi chứ! – Asla khẽ nghiêng người và đưa tay mời. _ Dĩ nhiên! Và hai người đi cùng nhau ra ngoài. …. Trên cửa sổ; Agent nhìn thấy hết mọi chuyện và cảm thấy khó chịu. "Đầu não con nhỏ đó đúng là làm bằng sáp đặc thật rồi. Sao dám một mình đi cùng tên đó chứ?" Và rồi không còn suy nghĩ gì nhiều; Agent nhảy xuống và bám theo 2 người đó. …………………………………………………………………… _ Tôi thực sự đang rất thắc mắc Bá tước ạ! – Aruya mỉm cười nhìn Asla đang đi bên cạnh mình. _ Có chuyện gì cơ? _ Một người hào hoa như Bá tước sao lại muốn… - Aruya khẽ đỏ mặt: - kết hôn với một kẻ như tôi chứ? _
Một kẻ như công chúa? – Asla mỉm cười: - Công chúa nói gì vậy? Công
chúa rất dễ thương và cao quý nữa… chỉ có tôi là không xứng với nàng
thôi.
_ Đó là lý do sao? Chẳng nhẽ chỉ có thế thôi? – Aruya khẽ mỉm cười hỏi. Asla im lặng một lát rồi nhìn Aruya và nói: _ Công chúa rất muốn biết lý do thực sự? _ Phải… tôi rất muốn biết! – Aruya hào hứng nói. _ Có một căn lều ở cạnh đây… - Asla nói: - Sao chúng ta ko vào đó và nói chuyện này? _ Được thôi! – Aruya cười và vui vẻ đi theo Asla. "Đồ ngốc! Có biết hắn ta là loại người gì không mà dám đi như thế hả?" – Agent ở cách đó không xa nhìn chằm chằm và âm thầm bám theo sau. ……………………………….. _ Công chúa ngồi xuống đi! – Asla mở cửa căn nhà gỗ nhỏ xíu như một cái chòi ở giữa khu rừng. Aruya dường như không bận tâm lắm; cô ngồi xuống ghế ngay sau một quãng đường khá mỏi chân và tựa lưng và thành ghế thư giãn. Chợt… dây thừng từ đâu trói chặt Aruya vào ghế… Rõ ràng là một chiếc ghế đã được đặt bẫy cẩn thận. _ Thế này là sao? Bá tước Asla… - Aruya vùng vẫy để cố thoát nhưng ko được. _ Nàng muốn biết mọi chuyện mà! – Asla mỉm cười: - Chỉ là giữ nàng để nàng nghe hết câu chuyện mà thôi. _ Ý ngươi là sao? _
Chắc nàng thắc mắc dữ lắm là… tại sao ta muốn cưới nàng phải ko? Nàng
có biết vì sao anh trai Ark của nàng lại chọn con đường lên Juno học
làm hiền triết ko?
_ Anh ấy thích vậy… xưa nay; anh Ark đã thông minh và rất thích đọc sách rồi! _ Sai bét! – Asla cười: - Vì hắn ta muốn chạy trốn; Ark ko muốn làm vua! Vì vậy mà tên kém cỏi đó đã chạy trốn… _ Ngươi đừng ăn nói lung tung! – Aruya hét lên. _
Đó là sự thật! Anh trai nàng ko muốn làm vua… đó là 1 tên vô dụng. Hắn
muốn nhường ngôi cho chị gái nàng; công chúa Angella. Tuy nhiên…
Angella lại là kẻ đứng cuối trong danh sách những người được chọn kế
vị. Nếu Ark từ bỏ ngai vàng… kẻ tiếp theo sẽ là nàng; Aruya ạ! Và Ark
tin là nàng cũng đồng ý từ bỏ nó để nhường cho Angella.
_ Vậy… vậy thì sao chứ? _ Nếu công chúa Aruya đã có vị hôn phu thì sao? – Asla mỉm cười nhìn Aruya. Cô căng mắt nhìn hắn… ra là vậy… cuối cùng cô đã hiểu: _ Hôn phu của Aruya cũng sẽ được xét vào hàng người kế vị… Ngươi… muốn trở thành vua của Rune Midgard. _
Rất thông minh! – Asla cười: - Nàng quả là 1 nàng công chúa vừa dễ
thương vừa thông minh. Không sai; ta muốn cưới nàng để làm vua của Rune
Midgard.
_ Vậy ngươi lấy đâu ra 5 vạn quân trong khi thành AldeBaran của ngươi đã bị Gram chiếm cơ chứ? _ Nàng nói ai cơ? – Asla vờ ngạc nhiên; rồi hắn vỗ đầu và nói:-À phải… ý nàng là… chủ nhân Gram sao? _ Chủ… chủ nhân Gram? _
Phải… 5 vạn quân đó… là của chủ nhân Gram cho ta đấy chứ. Nếu ta có thể
tiêu diệt tận gốc những kẻ phiền phức muốn chống lại ngài… ta sẽ là vua
của toàn bộ thế giới này.
_ Kẻ phản bội ngu ngốc! – Aruya nói: - Vậy thì người việc gì phải cần cái hôn ước đó chứ? _ Để danh chính ngôn thuận! – Asla mỉm cười: - Như vậy chẳng phải viên mãn hơn sao? _ Ra đó là toàn bộ kế hoạch của ngươi? Giờ thì ta rõ rồi! – Aruya khẽ nhếch mép cười. _
Nàng biết rồi thì sao? – Asla cười: - Ta hoàn toàn có thể khống chế
nàng… ngài Lucia đã dạy ta cách sử dụng khói đen để khống chế người
khác… và nàng sẽ có vinh dự là người đầu tiên đấy.
Nói rồi hắn vung tay lên và một luồng khói phóng ra từ đó; Aruya cười và nói: _ Ngươi nghĩ dễ vậy sao?
cô phá tung dây trói ra rồi lăn qua một bên tránh luồng khói đó. Aruya
đứng thẳng dậy và rút kiếm ra. Asla bật cười sằng sặc khi nhìn thấy
điều đó:
_ Ha ha ha… nàng nghĩ… nàng có thể thắng nổi ta sao; Aruya? _
Aruya thì đúng là không thể… nhưng mà… ta thì hoàn toàn có thể! – Cô
khẽ mỉm cười… một luồng sáng lấp lánh bao lấy cô và khi chúng tan biến
thì trước mặt Asla là…
_ Angella… Không thể nào! - Hắn hốt hoảng. _
Có thể chứ. Thuốc biến hình do Ark pha chế quả là công dụng; hết thời
gian cũng thật đúng lúc. Đã đến lúc xử ngươi rồi; tên phản bội. –
Angella nghiêm mặt và giơ thanh kiếm lên ngang thủ thế.
_
Nếu là cô trước kia thì tôi sẽ rất sợ; Angella ạ! Nhưng giờ cô cũng
chẳng khác gì một Tập sự… cô sẽ không có cơ hội thắng nổi tôi đâu! –
Asla cười và cầm kiếm sẵn sàng chiến đấu.
_ Vậy thì thử xem!...... "Cái quái gì vậy? Sao lại là Angella? Vậy rốt cuộc… Aruya đang ở đâu?" – Agent ngạc nhiên và tự thắc mắc khi theo dõi mọi chuyện qua khe cửa
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





Chapter 32: Lật tẩy Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Chapter 32: Lật tẩy   Chapter 32: Lật tẩy I_icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
Chapter 32: Lật tẩy
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Chapter 11: Lời hứa
» Chapter 12: Cầu xin
» Chapter 33: Nghi vấn
» Chapter 2: Sự hiểu lầm tai hại
» Chapter 4: Rời trường

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Ragnarok - Peon Allstars Guild :: The best Fan Fiction :: Truyện viết :: Những đứa con của thành Prontera-
Chuyển đến