Ragnarok - Peon Allstars Guild
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Ragnarok - Peon Allstars Guild

Chào mừng các bạn đến với Peon Allstars
 
Trang ChínhTrang Chính  PortalPortal  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

 

 Chapter 33: Nghi vấn

Go down 
2 posters
Tác giảThông điệp
kEnZ_Kut3
DEF Team Member
DEF Team Member
kEnZ_Kut3


Tổng số bài gửi : 1041
Join date : 13/07/2009
Age : 28
Đến từ : Hà Nội

Chapter 33: Nghi vấn Empty
Bài gửiTiêu đề: Chapter 33: Nghi vấn   Chapter 33: Nghi vấn I_icon_minitimeTue Aug 18, 2009 4:35 pm

_ Angella; giờ cô không khác một tập sự! Thắng ta là chuyện không thể đâu. – Asla khinh khỉnh nói.

_ Kinh nghiệm là tất cả. Kinh nghiệm chiến đấu của ta hoàn toàn có thể giúp ta đánh bại ngươi! – Angella nghiêm mặt nói.

_ Vậy thì đánh đi! – Asla trừng mắt nhìn và rút thanh kiếm của mình ra sẵn sàng.

Và không cần phải thêm một lời nào nữa; Angella lập tức lao về phía hắn
với tốc độ nhanh như tia chớp. “Keng”; Asla nhanh chóng đỡ được đường
kiếm đó nhưng không khỏi kinh hãi đến toát mồ hôi. Angella sau khi tấn
công lập tức bật lùi ra phía sau và giơ kiếm sẵn sàng phòng thủ.

“Không thể nào… sao cô ta lại đạt được tốc độ như vậy chứ?” – Asla nhìn Angella lo lắng.

_ Ngay cả đến cái tên của ngươi… - Angella nói: - Cũng dám đặt theo tên
của hoàng tộc… đúng là các ngươi muốn tạo phản mà! Sao… không thể tấn
công nữa à? Vậy thì đến lượt ta vậy!

Asla cố kìm nỗi sợ hãi kỳ lạ trước khí thế của đối thủ. Hắn cười và nói:
_ Thử xem với sức lực yếu ớt đó cô sẽ hạ ta kiểu gì…

_ Ta là đệ nhất chiến binh của vương quốc không phải là cái danh hão! – Angella nói: - Và ngươi… thì nên nhớ lấy câu “kiêu binh tất bại” là vừa đi.

Rồi những đường kiếm sắc ngọt của cô vung lên sáng loá chém vào Asla. Asla phải vất vả lắm mới có thể đỡ được chúng.

“Phải nhanh chóng hạ hắn. Khi bị giáng cấp; sức mạnh cuả mình cũng chỉ còn có hạn… không thể kéo dài được.”

“ Sao con nhỏ đó lại có thể mạnh thế chứ! Mình đã quá coi thường ả rồi! Khốn kiếp!”

_ Ngươi hành động ngu ngốc rồi đấy; Asla ạ! – Angella sau khi lừa hắn
dồn sát vào chân tường thì lập tức vung thanh kiếm của mình lên chém
xuống.

_ Á…. – Asla tránh được đòn đó nhưng cánh tay phải của hắn bị đứt lìa.

_ Giờ thì thắng bại rõ rồi! – Angella cười: - Chịu chết đi!

_ Chết ư? Còn lâu… ta còn muốn làm vua cơ! – Asla cố cười để che đi đau
đớn của vết thương: - Dù ta ghét xuất hiện trong bộ dạng này nhưng…

Cơ thể hắn bắt đầu đen lại và phình to ra; những mảng thịt tróc dần xuống và để lộ những chiếc nanh sừng gớm ghiếc….

_ Cái… cái quái gì thế này? – Angella sợ hãi nhìn.

_ Đây là sức mạnh chủ nhân ban cho ta… Ngài không chỉ thây ma hoá bọn
quái vật mà ngay cả con người cũng có thể… Đội quân thây ma sống sẽ
giết chết hết bọn ngươi. Ha ha ha ha…

_ Tuyệt thật! – Cô khẽ
cười khẩy: - Món quà của địa ngục à? Ta thực sự không thích tẹo nào.
Tấm lòng thành tâm của người tặng quà… đành phải gửi trả lại vậy. Quay
về địa ngục đi; Asla!

Angella xông lên tấn công… nhưng…

_ Ha ha ha! – Asla… hay cụ thể là quái vật Asla lúc này đang cười sung
sướng và điên dại: - Quả nhiên là sức mạnh hiếm có! Chỉ một cái búng
tay của ta… có thể khiến thánh nữ Angella nằm ngã gục dười sàn. Ha ha
ha…

_ Coi thường nhau quá rồi đấy; Asla! – Angella chống kiếm
đứng dậy và lau sạch máu trên miệng. Cô cười khẩy: - Nếu chỉ mới có thế
thì đừng nghĩ đến việc thắng ta… đồ gớm ghiếc ạ!

_ Dĩ nhiên là không chỉ có thế đâu! Đối với loại quỷ cái như ngươi… thì cần phải hơn thế!

_ Đừng xếp ta cùng loại với các ngươi! – Angella khẽ lắc nhẹ đầu.

Cô nhanh chóng đứng thẳng dậy và tấn công liên tục. Cơ thể kềnh càng
lúc này của Asla là một nhược điểm lớn về tốc độ dù cho sức mạnh công
phá thì quả là đáng nể. Có kinh nghiệm với việc đối phó bọn quái vật
kiểu này; Angella tránh né dễ dàng những đòn tấn công của hắn và nhanh
chóng tổ chức phản công.

_ Xem đây! – Angella hét lên và vung kiếm chém lìa chân hắn.

Cơ thể kềnh càng đổ rầm xuống; cô định nhanh chóng kết thúc mọi chuyện
nhưng… Asla đã đứng dậy ngay được… với… cả 2 chân nguyên vẹn. Khuôn mặt
đen sì nổi lên những răng nanh trắng loá và nhọn hoắt:

_ Không
ăn thua gì đâu! Angella; ngươi không thể thắng đựơc ta… càng ko bao giờ
thắng nổi chủ nhân Gram! Ngài ấy có sức mạnh… có sức mạnh tức là có thể
làm tất cả. Ta có sức mạnh… và ta có thể thắng ngươi.

Angella im lặng nhìn hắn đầy lo lắng: “Tự
hồi phục ư? Hắn ta bị thây ma hoá mà! Cái lũ xác ướp biết đi đó… đến
giờ mình vẫn còn kinh tởm. Không có linh mục ở đây… đối phó với hắn khó
nhằn đây.”


Không thể dùng ánh sáng hào quang để xử lý
hắn; hiện giờ Angella không còn là chiến binh thập tự… Hầy; khẽ thở
dài; Angella tự trách đã quá coi thường đối thủ. Nhưng giờ có than thở
cũng là vô ích… phải nghĩ cách trước đã…

Cô lao vào tấn công
liên tiếp… và tốc độ đường kiếm ngày càng nhanh hơn. Tuy nhiên những
vết thương vẫn liên tục tái sinh không ngừng nghỉ. “Chúng không tái sinh không hạn chế sao?” – Angella tức giận và nghĩ thầm.

Tạo một khoảng cách an toàn với quái vật Asla; cô thở dốc và hồi sức.

_ Sao rồi? Không còn sức nữa phải không? Chịu thua đi; Angella và ta sẽ cho cô chết thật nhẹ nhàng.

_ Vớ vẩn! Mi chưa phải là đối thủ khó nhằn nhất ta gặp đâu… Vì vậy đừng
có tỏ ra tự đắc. Đùa thế đủ rồi; giờ thì là đánh thật đây!

Trong thời gian nghỉ ngơi ít ỏi của mình; Angella đã kịp nhận ra một
chuyện: những vết thương tái sinh với những tốc độ khác nhau. “Ra vậy… Ha ha… chỉ cần tấn công nhanh hơn tốc độ tái sinh đó… mình sẽ diệt hắn dễ dàng.”

Tốc độ cực nhanh… những đường kiếm của Mask… Phải rồi; Angella khẽ reo
lên; những đường kiếm của Mask có tốc độ nhanh không khác ánh sáng… đối
thủ khó nhằn nhất mà cô từng gặp…

_ Giờ đành mượn kỹ năng của anh vậy; Mask!

Angella dồn sức vào cổ tay… Khí thế của cô đột nhiên tăng mạnh dữ dội khiến Asla cũng phải kinh ngạc:

_ Kết thúc rồi; Asla… Ngươi sẽ tiêu… tại đây và bây giờ! – Angella nhếch mép và nói,

Rồi cô dùng sức bật của đôi chân để bật lên cao và tốc độ lưỡi kiếm
tăng nhanh đáng sợ… Những vết thương bị tấn công liên tiếp nhiều đến
nỗi không thể tái sinh kịp.

_ KHÔNGGGGG!!!!!! – Asla hét lên.

Những đường kiếm vẫn không hề giảm tốc độ mà còn loáng loàng hơn trước.

_ Game over! – Angella chém nhát kiếm cuối cùng và hét lên.

Kiếm của cô chém ngang người Asla; Angella lướt qua hắn và khuỵu xuống;
cổ tay cô đau nhức dữ dội; bàn tay cầm kiếm bị ma sát mà nát tươm; bê
bết máu.

Run run giữ chặt bàn tay đau đớn; Angella quay lại
nhìn Asla lúc này đã quay về hình dạng con người với những vết thương
chằng chịt máu.

_ Ha ha ha… ngươi chỉ có thế thôi sao? – Asla
cười to: - Nếu vậy thì ngươi… sẽ không bao giờ… không bao giờ thắng
được chủ nhân Gram đâu!

_ Không phải là mình ta! – Angella cười: - Ngươi đừng quên 4 con Át đã được tập hợp! Kẻ không thắc nổi chính là Gram đấy.

_ Người quên là ngươi đấy; Angella! – Asla bật cười khoái trá: - Cuộc
chiến 1000 năm trước vẫn chưa kết thúc đâu… Lời nguyền thứ 3 vẫn chưa
được thực hiện… Vì vậy… dù các ngươi có đủ điều kiện cho những lời
nguyền trong cuộc chiến này thì… vẫn không đủ sức hạ ngài đâu! Ha ha
ha…

_ Vậy thì sao? – Angella vẫn thản nhiên đến lạnh lùng trước điều đó.

_ Ngươi… - Asla ngạc nhiên… với một kẻ sắp chết thì đó là cả một bất
ngờ lớn: - Ngươi có hiểu không… các ngươi sẽ không thể thắng nổi Gram
dù có đủ 4 con Át.

_ Ngược lại… chúng ta có đủ tất cả! – Angella cười như thể đã biết trước điều gì đó: - Và… ta có một thứ… có thể đánh bại Gram.

_ Không… Không…Ta không tin!

_ Chẳng phải ngươi nói… Chỉ cần sức mạnh là có thể làm được tất cả sao? – Angella nói: - Giờ thì an nghỉ đi!

Và lưỡi kiếm sắc bạc của Angella vung lên… những tia đỏ máu bắn lên tung toé… vậy là số phận của kẻ phản bội đã kết thúc.

Angella cắn răng nén cơn đau từ đôi bàn tay tơi tả; cô lấy khăn ra và
băng bó lại. Khi Angella ngước mắt lên nhìn về phía cửa thì… Agent đang
đứng ở đó và nhìn cô với ánh mắt kỳ lạ; Angella bật cười:
_ Sao vậy? Cậu ở đây làm gì? Tôi nhờ cậu trông nom Aruya mà!

_ Vậy sao công chúa lại giả dạng làm Aruya?

_ Thì chắc cậu đã nhìn thấy rồi đấy!

_ Và nghe thấy hết nữa! – Agent trừng mắt nhìn cô: - Những lời hắn nói
là sao? Những lời nguyền là gì? Sao chúng tôi không được biết?

_ Cậu không cần quan tâm đến chúng! Thực hiện chúng là nghĩa vụ của tôi! – Angella đứng dậy và thản nhiên bước ra ngoài.

_ Vậy còn chúng tôi là gì? –Agent cười khẩy: - Là con tốt để cô dắt mũi sao?

_ Là người có nhiệm vụ cùng tôi tiêu diệt Ma vương. Còn gì thắc mắc không?

_ Còn! – Agent nói: - Lời nguyền là gì? Những lời nguyền mà chúng ta phải mang…?

_ Không có chúng ta nào hết! Không phải là tất cả chúng ta… – Angella nói: - Lời nguyền đó… tôi đã hiểu rồi!

Cô nói với giọng buồn bã… và nhìn lại Agent với đôi mắt hổ phách trong
veo đau khổ… ánh nhìn mà đến Agent cũng phải kinh ngạc… Angella; thánh
nữ lạnh lùng lại có đôi mắt như vậy sao?

_ Aruya đâu? Sao cậu không đi cùng con bé?

_ Chẳng phải vì tôi nhầm cô với cô ấy sao? – Agent nói.

Angella căng mắt sợ hãi khi nghe anh nói vậy… Nếu Aruya trốn cả Agent thì nghĩa là giờ này con bé đang luyện tập một mình.

_ Trời ạ! Nhanh lên… Nhanh đi tìm Aruya thôi! Con bé có thể đang gặp nguy hiểm! – Angella nói.

_ Nhưng… nhưng giờ biết cô ấy ở đâu?

_ Mối liên hệ giữa các con Át sẽ cho cậu biết… hiện giờ nó ở đâu! – Angella cuống quýt trả lời.

Cô nhặt kiếm lên và vội vã chạy về phía thành Juno.

Bỗng nhiên… có cái gì đó như đâm mạnh vào tim Agent khiến anh đau nhói…
là cái gì vậy… nhất định không phải là trúng độc rồi… nhưng… là cái gì?
Cái gì khiến anh cảm thấy nóng ruột và bối rối thế này?

_
Angella… hình như tôi đã biết Aruya ở đâu! – Agent hét lên và anh lập
tức đổi hướng… Agent phóng nhanh về phía đồng Đông Bắc của Juno… nơi mà
anh khẳng định rằng: Aruya đang gặp nguy hiểm… nguy hiểm rất lớn!
……………………………………………………………………………………………….


_ Cái.. cái quái gì đây cơ chứ? – Aruya hét lên kinh hãi và vung kiếm tứ tung để tự vệ.

Những tên quái vật này từ đâu xuất hiện? Chúng đông không thể tả và
mang hình dáng gớm ghiếc… không chỉ vậy; chúng rất mạnh và rất thông
minh.

_ Sao mà mình tưởng ở Đông Bắc Juno có mấy loại như Goat hay Sleeper thôi chứ… tại sao lại có cả lũ thây ma này cơ chứ?

Đường kiếm mệt mỏi của Aruya bắt đầu bấn loạn nhưng vẫn đang cố gắng
hết sức. Sức mạnh của Chuỗi Thánh đã có tác dụng rất nhiều trong việc
tiêu diệt bớt chúng.

_ Hây! - Aruya chém xuống xẻ đôi một thây ma; cô cười: - Hay lắm! Đã diệt được 1… và còn lại là… trời ạ… 1 tỷ tỷ con nữa!

Cô thở dốc và mặt đỏ ửng lên vì mệt và nóng: “Không
xong rồi! Cứ tiếp tục thế này… mình sẽ không trụ được nổi mất! Điên
thật… một mình giữa bọn thây ma thế này… mình chết là cái chắc rồi!”


_ Định buông xuôi đó hả; nhóc? - Một giọng nói vang lên khiến Aruya dù trong cơn mệt mỏi cũng bực mình quay lại gắt:

_ Này quạ khoang; đừng có gọi tôi là nhóc… không thấy tôi đang gặp nguy hiểm đây hả? Lo mà cứu đi chứ?

_ Không nhìn sao? Đang cứu cô đây này! – Agent cười và thanh katar sáng loá vung lên tiêu diệt không biết bao nhiêu quái vật.

Angella đang rất vất vả khi đối phó một lúc với 4 con thây ma từ 4
hướng. Cô mất sức quá nhiều sau khi đánh nhau với Asla và giờ thì không
còn cầm nổi kiếm nữa.

_ Chị Angella… chị có sao không? – Aruya vừa đánh vừa lui về phía chị gái mình và hỏi.

_ Chị không sao? – Angella cố mỉm cười; cô nhìn xung quanh chặc lưỡi: -
Không hay rồi! Nếu chỉ có 3 chúng ta sẽ không thể đối phó hết với chúng.

_ Bọn này ở đâu ra mà lắm vậy? – Agent vừa đánh vừa hỏi.

_ Còn ở đâu vào đây! Đó là quân đội của Asla đó! Binh lính do Gram cho
hắn… không là quái vật thì còn gì vào đây nữa! 5 vạn quân! Hừ… là 5 vạn
xác chết của những người dân vô tội bị tên Quỷ Vương ấy biến thành ra
thế này thì có! – Angella tức giận nói.

_ 3 người thì không thể địch nổi 5 vạn đâu! – Agent nói.

_ Chịu thôi! – Aruya đang đỡ đòn tấn công và nói: - Chúng ta không thể gọi cứu viện được.

_ Ai nói là sẽ không có cứu viện? - Một giọng nói vang lên phía sau làm cả 3 người thấy mừng quýnh. Đó là Ark.

_ Anh Ark! – Aruya mừng rỡ reo lên.
Về Đầu Trang Go down
kEnZ_Kut3
DEF Team Member
DEF Team Member
kEnZ_Kut3


Tổng số bài gửi : 1041
Join date : 13/07/2009
Age : 28
Đến từ : Hà Nội

Chapter 33: Nghi vấn Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Chapter 33: Nghi vấn   Chapter 33: Nghi vấn I_icon_minitimeTue Aug 18, 2009 10:08 pm

Up cai neo chep. hem ai doc a
Về Đầu Trang Go down
FrankLampard
DEF Team Leader
DEF Team Leader
FrankLampard


Tổng số bài gửi : 954
Join date : 28/05/2009
Age : 31
Đến từ : Hà nội city

Chapter 33: Nghi vấn Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Chapter 33: Nghi vấn   Chapter 33: Nghi vấn I_icon_minitimeTue Aug 18, 2009 10:30 pm

Ko post đầu đủ hả , Chém gg
____________________________________________


_ Hoàng tử là thông minh hay là may mắn đây? – Agent khẽ cười khẩy với giọng châm biếm mọi khi với Ark: - Ngài thích hợp với vai người hùng lắm đấy!

_ Anh hùng luôn xuất hiện phút chót mà! – Ark cười nhẹ: - Tôi sẽ coi như lời vừa rồi của cậu là 1 lời khen!

Quả đúng vậy; Ark đã đến và đem theo một đội chiến binh thập tự và 5 đoàn hiệp sĩ để chi viện.

Bọn quái vật đó dần bị đẩy lùi trước khí thế và sức mạnh của các chiến binh dũng cảm. Chúng bị tiêu diệt gần hết và số ít còn lại thì vội vã tháo chạy tản mát trong cánh rừng Juno…

_ Không cần phải đuổi theo chúng! – Angella nói: - Cần phải cẩn thận kẻo có phục binh.

_ Chị không sao chứ? – Ark đỡ lấy Angella và hỏi.

_ Mất hơi nhiều sức thôi. Nghỉ ngơi là chị không sao cả.

_ Tình hình chắc là chị đã “xử” tên Asla đó xong rồi phải không?

_ Ừ! – Angella gật nhẹ đầu mệt mỏi.

_ Anh Ark… sao anh hay vậy? Có thể đoán được bọn em ở đây mà đến giúp? – Aruya cười và hỏi.

_ Cũng là nhờ vài chuyện may mắn thôi… mà cụ thể lúc đầu là khi chị Angella nhờ ta pha chế thuốc…

Và rồi Ark bắt đầu kể lại:
“ Chị Angella muốn tìm hiểu hết âm mưu của Asla và tin rằng nếu cải trang thành Aruya thì hắn sẽ không nghi ngờ… đó là lý do mà chị ấy muốn em và mấy người cùng nhóm ra ngoài thành huấn luyện trong thời gian gần đây… Và có vẻ như chị Angella đã xử lý xong tên phản bội đó… Lúc trên đỉnh tháp Juno; ta đột nhiên thấy chim chóc phía Đông Bắc bay toán loạn và đột nhiên có linh cảm không lành về mọi người nên đã lập tức tập hợp một đội quân đến để giúp mọi người.”

Aruya quay lại nhìn chị gái mình và hỏi:
_ Chị à; thế rốt cuộc Asla… hắn âm mưu điều gì?

_ Chị hơi mệt! – Angella cười yếu ớt và nói: - Nhưng nếu muốn biết; em có thể hỏi Agent; cậu ấy chứng kiến hết từ đầu đến cuối mà!

_ Agent? – Aruya ngạc nhiên và nhìn anh.

Agent lạnh lùng kể lại câu chuyện… Aruya nhìn anh tức tối và cho đến khi câu chuyện kết thúc thì cô hét lên:
_ Tại sao anh không vào giúp đỡ chị Angella… anh có biết là chị ấy giờ không còn được như trước nữa ko?

_ Thôi nào; Aruya! – Angella cười: - Một tên Asla cỏn con đó đâu đáng là đối thủ của chị. Agent cũng đã giúp rất nhiều trong việc tìm kiếm em đó; công chúa nghịch ngợm ạ. Em nên cảm ơn cậu ấy.

Aruya hậm hực quay đi không thèm nhìn Agent lấy nửa cái:
_ Cảm ơn á? Còn lâu đi!

_ Tôi cũng chẳng cần đâu! – Agent nói: - Đã bao lần tôi cứu cô rồi mà cũng đâu có được tiếng cảm ơn nào? Tôi quen rồi…

_ Này quạ khoang; anh nói cái gì hả?

_ Tôi nói gì thì chẳng phải cô nghe thấy hết rồi sao?

Aruya tức tối mà không thể làm gì được. Cô đá đá chân vào cỏ một cách bất lực. Angella cười nhẹ khi nhìn thấy như vậy:
_ Tên Asla đó cũng thật ngốc… thông tin hắn nắm được khá nhiều… nhưng chẳng cập nhật gì cả. Cho dù hắn có là hôn phu của Aruya đi chăng nữa thì cũng chẳng thể kế vị ngai vàng… vì… danh sách người thừa kế vẫn còn 1 kẻ nữa… phải không; Agent?

Angella nhận giọng đoạn cuối như một lời nhắc nhở ngầm với anh. Agent nhìn cô rồi quay mặt đi nói lạnh lùng:
_ Phải.

_ Giờ muộn rồi; chúng ta nên trở về thôi. – Angella nói: - Chắc Aruya đã mệt mỏi lắm rồi… Agent à; đưa con bé và mọi người về trước đi.

Agent khẽ gật nhẹ đầu và kéo Aruya đứng dậy nói:
_ Nào… về thôi; nhóc.

_ Đừng có gọi là nhóc! – Aruya hậm hực vung tay ra và đi theo anh một cách khó chịu.

Angella nhìn theo khẽ mỉm cười buồn bã và ánh mắt hổ phách như đang toan tính điều gì đó…
_ Chúng ta cũng về chứ; chị? – Ark nói.

_ Hãy khoan đã… - Angella nói: - Em ở lại… chị có chuyện muốn nói.

_ Có chuyện gì vậy? – Ark hơi ngạc nhiên.

_ Em đã thấy tác hại của mình khi muốn từ bỏ ngôi vị chưa? - Giọng Angella lạnh lùng vang lên: - Đây là lúc để em suy nghĩ chín chắn hết về hành động của mình đấy. Đã đến lúc em đừng có hành động nông nổi kiểu trẻ con đó đi.

_ Em hiểu… !- Ark nói.

Angella nhìn em trai mình và dịu giọng lại:
_ Em có biết chị giữ em lại để nói chuyện gì không?

_ Không; thưa chị. Có vấn đề gì sao?

_ Chị đang suy nghĩ… - Angella ngồi xuống mỏm đá gần đó nói: - Chuyện em không muốn kế vị… chỉ có một số rất ít người thân cận mới biết đựơc… thậm chí là cả Aruya cũng chẳng hay biết gì… Vậy… tại sao… Asla; một kẻ không thân thiết với chúng ta lại biết được chuyện đó?

_ Ý chị là… ?

_ Phải; ý chị là trong chúng ta có kẻ phản bội. – Angella khẳng định: - Chị muốn khi về lâu đài; em sẽ có ngay kế hoạch để tìm ra và trừ khử kẻ đó.

_ Liệu… có phải là… A… - Ark định nói tiếp nhưng Angella chặn lại:

_ Không… chắc chắn không phải Agent. – Cô mỉm cười: - Cậu ấy sẽ không làm như vậy.

_ Sao chị có thể khẳng định? – Ark nói: - Đó là 1 sát thủ… và dù có là anh em với chúng ta đi chăng nữa thì… chúng ta đâu đã biết gì về cậu ấy?

_ Chúng ta biết chứ? – Angella cười: - Đó là mối liên hệ 1000 năm giữa các con Át… chúng ta có mối linh cảm tương thông với nhau… mà hôm nay chính là điển hình. Tuy chỉ mới hình thành thôi… nhưng… nó sẽ nhanh chóng phát triển… và trở thành một sợi dây vững chắc… Hãy tin tưởng nhau; Ark ạ.

_ Em không biết… - Ark khẽ cúi mặt: - Dù sao… mọi chuyện cũng khó nói lắm.

_ Được rồi… chúng ta có chuyện quan trọng hơn phải làm. – Angella nói: - Giờ thì về lại thành thôi… có lẽ mọi người đang đợi.

_ Vâng… - Ark nói.

Cả hai người lập tức quay trở về... trên bầu trời cao; những con quạ đang bay lượn… chúng là điềm báo gì mà thần Odin gửi xuống đây? Chết chóc hay chiến thẳng? Chẳng có gì có ý nghĩa cả… Ít nhất là vào lúc này… vì tất cả mọi thứ vẫn còn quá mơ hồ.
Về Đầu Trang Go down
kEnZ_Kut3
DEF Team Member
DEF Team Member
kEnZ_Kut3


Tổng số bài gửi : 1041
Join date : 13/07/2009
Age : 28
Đến từ : Hà Nội

Chapter 33: Nghi vấn Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Chapter 33: Nghi vấn   Chapter 33: Nghi vấn I_icon_minitimeTue Aug 18, 2009 10:51 pm

A` em dinh cat' lam 2 bai spam :"> nhung wen post doan sau :">
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





Chapter 33: Nghi vấn Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Chapter 33: Nghi vấn   Chapter 33: Nghi vấn I_icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
Chapter 33: Nghi vấn
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Chapter 12: Cầu xin
» Chapter 32: Lật tẩy
» Đôi chút cảm nghĩ về WOE hôm CN,24/5
» MVPeon , bạn nghĩ sao
» Chapter 11: Lời hứa

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Ragnarok - Peon Allstars Guild :: The best Fan Fiction :: Truyện viết :: Những đứa con của thành Prontera-
Chuyển đến