Ngoài trời mưa vẫn rơi.Những giọt nước mắt không làm đôi mắt thôi nhìn,những cảm giác tê tái như bao trum khắp cơ thể.Trái tim đang kêu gào,giằng xé quá khứ_hiện tại _tương lai.Lựa chọn và lựa chọn...
Trống rỗng..Đằng sau cánh cửa của ngôi nhà là màu đen u ám.Bóng tối mang theo hơi lạnh của sương đêm.
Buổi tối. trời không mưa nhưng sương mù dày đặc.Qua lớp cửa kính nhìn những đôi tình nhân đang đi trong màn sương cô ấy vẫn nhìn.
Con tim lại bắt đầu rỉ máu.Nước mắt chực trào ra.Cô đã học cách để không khóc nữa nhưng không hiểu sao dạo này cô hay khóc thế.
Bước chân lạng lẽ trên đường về nhà cô nghe đâu đó vang lên bài hát ''vanlentino's''.Khúc nhạc ru dương như dưa quá khứ quay trở về .mà cô cũng chả hiểu thế nào là quá khứ hay hiện tại cả.Vì cô cũng chả biết nơi mà cô ở được gọi là quá khứ hay hiện tại cả.Sống vô nghĩa không nghĩ đến ngày mai,màu đen lại bao trùm khoảng trống đó.
Tim lại đau nhoi,bóp chặt cho khỏi đau nhưng dường như nỗi đau lại lan tỏa làm cho cả cơ thể bất động.
Trái tim cô lại khóc.