Ragnarok - Peon Allstars Guild
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Ragnarok - Peon Allstars Guild

Chào mừng các bạn đến với Peon Allstars
 
Trang ChínhTrang Chính  PortalPortal  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

 

 yêu 1 con ma [ tên gốc ...ko liên quan đến nội dug lắm = = ]

Go down 
Tác giảThông điệp
Yuni™

Yuni™


Tổng số bài gửi : 438
Join date : 14/09/2009
Age : 30

yêu 1 con ma [ tên gốc ...ko liên quan đến nội dug lắm = = ] Empty
Bài gửiTiêu đề: yêu 1 con ma [ tên gốc ...ko liên quan đến nội dug lắm = = ]   yêu 1 con ma [ tên gốc ...ko liên quan đến nội dug lắm = = ] I_icon_minitimeTue Sep 15, 2009 9:16 am

Nguyễn Hoàng, 21 tuổi , người Thanh Trì, tốt nghiệp cao đẳng Bách Khoa nhưng chưa kiếm được việc làm hiện đang làm thêm cho 1 quán cơm bình dân. Công việc của Hoàng là đi giao cơm theo điện thoại khách đặt hàng . Hoàng làm được hơn 1 tháng nay rồi . Như mọi lần , bà chủ đưa hộp cơm cho Hoàng và địa chỉ lạ hoắc khiến Hoàng phải đi ngoằn ngoèo mãi và hỏi thăm đến rã cả họng rạ Mãi đến 1 lúc sau Hoàng mới tới nơi như trong tờ giấy ghi địa chỉ . Điều bất ngờ địa chỉ đó lại là 1 nghĩa trang nhỏ ven độ Hoàng đang đứng ngơ ngác thì 1 cô gái chừng 19 tuổi mặc bộ đồ đen xuất hiện . Cô gái trông quen lắm , hình như Hoàng đã gặp ở đâu đó rồi thì phai . Nhưng quả thật , hai năm rưỡi học Cao đẳng Bách Khoa rất nhiều cô gái mê mệt Hoàng nhưng Hoàng chưa bao giờ thèm đếm xỉa đến 1 ai, đơn giản chỉ vì Hoàng bao : " Chỉ có cô gái nào khiến Hoàng này phải phục thì mới đáng để Hoàng yêu " . Vì lời nói đó mà Hoàng trở nên nổi tiếng , rất nhiều cô gái muốn chinh phục Hoàng. Tiếc rằng các cô gái ấy đều thất bại trước 1 Nguyên Hoàng đẹp trai , học giỏi có nhiều tài lẻ . Cô gái vẫy tay gọi :
- Anh mang cơm đến phải không ? .
- Vâng Hoàng đáp
- Cảm ơn anh , đây , tiền đây ạ !
- Cô gái cầm hộp cơm và đi vào trong nghĩa trang . Hoàng đứng nhìn theo mà kinh hãi . Song Hoàng tự nhủ : " Biết đâu đó là người quản lí nghĩa trang thì sao ?. Hoặc giả như đó là cô gái con của ông trông nghĩa trang " . Rồi thôi . Hoàng phải quay về luôn vì còn đến 4 cái điạ chỉ cần đi nữa .
Mọi chuyện cứ tiếp tục tái diễn đến ngày thứ 9 thì Hoàng không kìm được lòng mình nữa . Lần nào Hoàng cũng định hỏi nhưng cô gái cứ ra nhận cơm xong là trở vào nghĩa trang ngay khiến Hoàng không có cơ hội để hỏị Ròng rã suốt 9 ngày . Hoàng đem chuyện tâm sự với bà chủ quán cơm thì bà chủ gạt đi rằng :
- Công việc của chúng ta chỉ là bán cơm thôi , là ngường cũng được , là Ma cũng được miễn là trả tiền sòng phẳng .
Hoàng thì không vậy , cậu ta tò mò lắm . Hôm nay ,sau khi đã xong xuôi việc , Hoàng tìm đến nghĩa trang .
Dò hỏi mãi Hoàng mới biết được ông trông coi nghĩa trang tên Lộc , Hoàng đến cái chòi của ông , gõ cửa :
- Ông Lộc ơi !
Có tiếng ho lụ khụ và tiếng loẹt quẹt đi ra . Đó là 1 ông lão chừng 67 , 68 tuổi khuôn mặt hốc hác . Nhìn Hoàng , ông hỏi :
- Cậu tìm ai ?
- Dạ , Hoàng lễ phép , cháu tìm ông Lộc người trông coi nghĩa trang này ạ !
- Tôi đây !
- Dạ , ông có thể cho cháu biết ông ở đâu với ai nữa không ạ !
Tôi á ? Tôi ở đây với nhiều người lắm , đấy họ kia kìa !
Nói rồi ông chỉ tay ra những ngôi mộ nhấp nhô ngoài bãi . Hoàng khẽ rùng mình :
- Dạ , ông còn 1 cô cháu gái nữa phải không ạ ?
- Không , tôi ở đây 1 mình thôi ! Cậu tìm ai ?
Dạ không ạ , chuyện là thế này ạ , cháu đưa cơm hộp đến đây cho 1 cô gái chừng 19 tuổi đã 9 ngày nay rồi ạ ! Hôm rồi cô ấy , Hoàng khẽ quay đi khi nói dối , trả tiền cho cháu dư nên cháu quay lại để trả thôi ạ !
Ông lão nhít mày nghĩ 1 lúc rồi lắc đầu :
- Tôi chịu thôi , ở đây ngoài tôi ra không còn ai nữa cả , hay là cậu nhầm ?
- Dạ không ạ , không nhầm đâu ạ ! Hay là gần đây còn ngôi nhà nào nữa ạ ?
- Không , tất cả nhà cửa cư dân đầu cách đây ít nhất 1000 mét cả .
- Vậy saỏ
HOàng khẽ rùng mình ớn lạnh . Ông lão bỗng vỗ đùi :
- A , hay là...
- Dạ , có manh mối gì phải không ạ ?
- Hay là cô ấy nhỉ
- Dạ , cô ấy nào ạ ?
- Cô ấy cũng hay vào thăm tôi lắm !
Dạ vâng , có phải tóc xà và hay mặc bộ áo váy màu đen không ạ ?
- Có lẽ thế vì mắt tôi kèm nhèm lắm ! Cậu có muốn gặp cô ấy không ?
- Dạ có ạ, ở đâu ạ ?
- Đi theo tôi !
Hoàng đi thoe ông lão vào sâu trong nghĩa trang , linh tính mách bảo Hoàng điều gì đó thật không bình thường chút nào cả . Ông lão dừng lại ở 1 ngôi mộ mới xây còn chưa xanh cỏ
- Đây này !
Hoàng kinh hãi . Trên bia mộ là dòng chữ :
Hồ Việt Trâm Đan
Sinh ngày : 4-6-82
Mất ngày : 3-10-01
Quê quán : Hà Tây
- 19 tuổi , Hoàng thảng thốt
- Đúng vậy , đến hôm nay là vừa tròn 19 ngày cô ấy đến đây ! Ông lão trả lời .
Hoàng thắp 1 nén nhang rồi vội vã cáo từ .
Hôm sau , Hoàng từ chối mang cơm đến địa chỉ đó dù bà chủ nài ép thế nàọ HOàng cáo ốm nằm nhà . Đang nằm chợt nghe tiếng gõ cửa , Hoàng nói vọng ra :
- Ai vậy ?
Không nghe tiếng đáp . Hoàng bực dọc đi ra mở cửa . Hoàng kh ôNg tin vào mắt mình nữa , trước cửa , cô gái đó đứng ngay ngoài cửa , nheo mắt nhìn Hoàng :
- Tại sao hôm nay anh không mang cơm đến cho em ?
Hoàng ú ớ :
- Tôi ... tôi ... sao cô biết nhà tôi ?
- Sao em lại không biết ? Không những biết nhà anh em còn biết anh vừa tốt nghiệp cao đẳng bách khoa và chưa có việc làm nữa cơ !
Hoàng toát mồ hôi lạnh . Cô gái mỉm cười :
- Anh sợ à ?
Hoàng lúng túng :
- Tôi... tôi ..
Cô gái đặt 1 túi cam lên bàn nhà Hoàng rồi cười lớn :
- Anh ăn cam cho chóng khỏe rồi mai bắt đầu đến nhận nhiệm sở mới nhé ! Đây là địa chỉ công ty đó, anh mang hồ sơ đến sẽ có người đón tiếp anh .
Và cô gái quay lưng ra cửa đi mất .
Hoàng đứng như trời trỗng giữa nhà . Cầm tờ giấy trên tay , Hoàng bán tín bán nghi nhưng cũNg chép miệng mà rằng : " Đến dâu thì đến "
Sáng hôm sau , Hoàng đến địa chỉ ghi trong giấy , quả thật đó là 1 công ty tin học , Hoàng bước vào . Cô thư kí nhìn Hoàng niềm nở :
- Anh có phải tên là Nguyễn Hoàng không ?
- Dạ vâng , tôi...
- Anh vào đi , ông chủ đang đợi anh đó !
Hoàng đi vào trong phòng giám đốc . Ông giám đốc vừa thấy Hoàng đã cười lớn :
- Nào lại đây chàng trai , cái Quyên nó khoe hồi đi học cả khóa chỉ có cậu là sáng giá nhất . Nó không giấu chuyện ngày đó nó vẫn thường đứng trên tầng nhìn cậu đá bóng với tụi sinh viên khoa kinh tế . Con gái tôi ...
Hoàng bỗng bật cười , giờ thì cậu nhớ ra rồi , thảo nào hôm đầu gặp , Hoàng thấy quen lắm . Và Hoàng nhận ra mình thua cuộc lúc nào không hay .
p/s : trn. khá hay nhưg ko hỉu lắm :"|... rốt cuộc cô gái tên qUyên hay trâm đan =.="
Về Đầu Trang Go down
 
yêu 1 con ma [ tên gốc ...ko liên quan đến nội dug lắm = = ]
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Tuển tập chùm các clip gây sự cố liên quan đến bụng
» Danh sách thành viên và phân bổ Team (Cập nhât liên tục)
» Off cho ai gần Quận 1 TP HCM
» chỷ là kâu nóy: anh không quan tâm tớy em nữa
» QUÂN SƯ TỰ SƯỚNG!!!

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Ragnarok - Peon Allstars Guild :: The best Fan Fiction :: Truyện viết-
Chuyển đến