18t … tớ còn quá trẻ kon, quá ngốc nghếck để tin vào 1 lời hứa, tin, hy vọng vào 1 điều gì đó quá xa vời. Ngày hôm nay, tớ đã tự nói với mình rằng: Cuộc đời này cần quên những gì phải quên và nhớ những gì đang nhỚ … Nhưng có 1 thứ mà đáng lẽ ra tớ phải quên… nhưng tớ lại không làm đc.
Có đôi khi buồn … muốn khÓC đấy nhưng sao lúc đó mắt cứ ráo hoảnh… lại vô hồn, đƠ đƠ. Rồi đôi khi chỷ vô tình nhìn thấy lời yêu thương, quan tâm của 1 người nào đó dành cho 1 người nào đó … tự dưngđau … nhói 1 cái… rồi… tự dưng mắt ưỚt… rất dễ dàng. TỚ đã từng cầu chúc cho ai đó đc hạnh phúc … nhưng sao h` tâm trạng tớ lại chả vui gì khi thấy 1 người nào đó quan tâm tới ai đó. Loạn … loạn cảm xúc. BuỒn cưỜi thật… nhưng saO khÔng cưỜi… ??