Yuni™
Tổng số bài gửi : 438 Join date : 14/09/2009 Age : 30
| Tiêu đề: anh khóc ..... em mãn nguyện rồi chứ ! Tue Sep 15, 2009 6:41 pm | |
| | Rap.Vn Nhạc Online |
Bạn hãy click vào nút để nghe nhạc Download về máy để nghe nếu ko chạy trực tiếp được | Hãy click vào biểu tượng Download và chọn Save Target As để tải nhạc.
| Ngày đó em và anh quen nhau … Tình cờ thôi , và cũng không để lại điều gì ấn tượng … Thời gian cứ lặng lẽ trôi , và em cũng lớn dần trước mắt anh . Lúc này , so với vài tháng trước đó , em đã lớn hơn rất nhiều … Trước mắt anh là 1 thiếu nữ xinh đẹp , vui vẻ , hoà đồng . Cô bé rụt rè , ăn nói nhỏ nhẹ , ngại với mọi ánh mắt nhìn về phía mình … giờ đây đã ko còn … Tình cảm chợt đến với anh từ khi nào anh cũng ko hay biết . Nó dần dần ngắm sau vào tâm can anh , và đột nhiên bùng phát , khiến cho chính bản thân anh cũng phải ngỡ ngàng . Lời yêu ko do anh chủ động , nhưng cũng chẳng phải em … và tình yêu đó dường như có sự thoả thuận ngầm ” tình trong như đã , mặt ngoài còn e ” . .........................Lúc này chỉ còn mình anh ngồi đây , nhớ về những kỷ niệm thật đẹp trong quá khứ , những kỷ niệm khi em còn bên anh . Còn nhớ em là 1 cô bé đáng yêu , nhí nhảnh . CÒn anh , 1 thằng con trai lạnh lùng , vô cảm với gương mặt ko gợn chút nụ cười , đôi mắt sâu , vô hồn . Em biết ko ? Em ngốc lắm . Luôn cố gắng tạo nụ cười trên môi mọi người xung quanh , nhưng chính em ko thể giúp em khi vấp ngã . Anh nhớ cô bé đó thường hay trốn tránh mọi người , thu mình vào 1 góc khuất nào đó , hoặc đóng cửa 1 mình trong căn phòng riêng nhỏ bé mà khóc . Bị ai trêu trọc hay khiến em tức giận em đều khóc . Khi đó anh thấy em thật ngốc .
Có lần em hỏi anh , anh có hay khóc ko ? Anh trả lời , anh ko biết khóc ! Em nói đã là con người ai cũng có những lúc yếu mềm , nếu anh gặp chuyện j` đau buồn , hoặc quá thất vọng , anh có thể khóc . Nếu anh cần hãy dựa vào em mà khóc thật lớn , thật thoải mái . Sau đó anh sẽ thấy nhẹ nhõm hơn . Có lẽ anh chưa bao giờ khóc thật sự , nên ko biết như thế nào mới là khóc nữa ! Có những lúc anh buồn , anh thấy chán nản mọi thứ , ngồi thu mình trong căn phòng tối , trước cái computer quen thuộc , nước mắt cứ chảy bên cạnh khoé , anh ko ngăn được . Nhưng anh nghĩ do anh ngáp ngủ nên nước mắt chảy ra , vả lại anh ko nức nỏ , ko có tiếng nấc , chắc ko phải anh đang khóc đâu em nhỉ . Anh ko muốn anh là chàng trai yếu đuối . Anh nghĩ gặp khó khăn phải cố gắng vượt qua , khóc chả để giải quyết vấn đề j` , chỉ thể hiện sự bất lực . Anh ko muốn ai nhìn thấy anh rơi nước mắt , ko muốn em nghĩ anh yếu đuối như thế ko thể bảo vệ em ! Và anh ko bao giờ khóc ( ít nhất là trước mặt bất kỳ ai)
Có lần tình cờ trước mặt em anh đã rơi nước mắt , dù rằng thật sự khi đó anh đang ngái ngủ ! Em lặng thinh nhìn anh , đưa tay quẹt giọt nước đang lăn trên má anh , dịu dàng nói :” Anh có biết lúc này nhìn anh rất đẹp ko , nhìn anh hiền , ko còn vẻ lạnh lùng vốn có ” . Anh gạt phắt đi , ngái ngủ thôi chứ j` đâu , nhưng thật ra trong tâm anh cảm thấy hạnh phúc lắm . ………………………….. Rồi anh đã phải khóc , khóc thật sự , cảm thấy mình bất lực là do em đấy , em biết ko ? Tại sao em bỏ anh lại 1 mình mà ra đi như thế ? Tại sao em vẫn ở đây , bên cạnh anh , trên môi vẫn nụ cười hiền hoà , quen thuộc ngày nào , nhưng linh hồn em đang ở nơi đâu ? Chỉ còn cái xác vô hồn đang nằm đây , tim anh nhói đau biết mấy !
1 nơi nào đó , hoặc 1 góc nào đó trong căn phòng này , em có nhìn thấy 2 hàng nước mắt anh đang rơi ko ? Em đã mãn nguyện chưa ? Anh đã khóc rồi đấy , khóc trước mặt em rồi đấy , em mãn nguyện chưa ? Anh giờ đây hoàn toàn bất lực , như 1 đứa trẻ ngu ngốc , khóc cho 1 cái xác vô hồn ! Anh thấy mình thật ngốc nghếch , tại sao anh phải khóc khi em bỏ anh ra đi ! Anh ko khóc vì em , nước mắt cứ rơi , lăn dài trên 2 gò má vì anh nhận đã mất đi một phần cuộc sống của chính mình . | |
|