- Đôi khi nhìn lại......
- thấy cuộc sống vừa qua
- nó kô vô vị, pùn tẻ như mink nghĩ....
- chỉ pik trong tym ta luôn có 1 hỳnh p0ng để nhớ......
-nhưng nếu ta lỡ đánh mất nó…
-và hỳnh như trong tôi…
-thỳ bạn làm thế nào để tỳm lại?
-đánh mất điều jì đấy?
-đang tìm kiếm,như sao kô they…
-fải chăng ai đó đang lẩn tránh…
-hay kô mún đối diện vs nó…
-một lúc…
-nín thở…rùi lại hít sâu…
-cố tìm kiếm điều jì đang mất…
-đột nhiên lòg quạnk lại…
-đau lắm,fải chăg nó mùn gào thét…
-để ai đó nghe thấy,nó k mún tổn thươg…
-đôi khi nhìn lại…
-thấy cuộc sống vừa qua…
-nó kô vô vị,bùn tẻ như mình nghỉ…
-chỉ bík trong tim ta lun kó 1 hỳnh bóg để nhớ…
-nhưng nếu ta lỡ đánh mất nó…
-thỳ bạn làm thế nào để tỳm lại?
-và hỳnh như trong tôi…
-đánh mất điều jì đấy?
-đang tìm kiếm,như sao kô they…
-fải chăng ai đó đang lẩn tránh…
-hay kô mún đối diện vs nó…
-một lúc…
-nín thở…rùi lại hít sâu…
-cố tìm kiếm điều jì đang mất…
-đột nhiên lòg quạnk lại…
-đau lắm,fải chăg nó mùn gào thét…
-để ai đó nghe thấy,nó k mún tổn thươg…
-cũg kô mún ai đó fải tổn thương…
-vỳ sao trong ta lại như thế?
-fải chăg số fận sắp đặt thế…
-chúg ta đến đc vs nhau lần nữa kô…
-hay đã đi rùi,thỳ kô trở lại đc…
-và rùi nó nghĩ…
-nó có thể đứng một mình đc kô?
-nó có thể tỳm kòn đường # ngoài người ta ra…
-nó có thể kô chìm vùi vào quá khứ đc kô…
-nó có thể tự đứng dậy mà kô cần vào sự júp đỡ của ai kô…
-câu trả lời kụa nó là…kô và có,có và kô…
-nó chẳg thể hỉu nổi nó…
-nên nó cũng kô thể tự làm 1 mình…
-mặc dù nó bík nó có thể tự đứg dậy…
-nhưg trong tâm nó…
-nó mún ai đó júp nó đứg dậy…
-cầm tay nó và đỡ nó lến…
-nhưng hình như chỉ là mơ…
-vỳ bây jờ nó bík…
-nó đang đánh mất 1 thứ quan trọng…
-và nó bík…
-cuộc đời của nó sẽ kô tránh khỏi những kí ức cũ…
-nó mún…
-một câu sr...thật long kủa ai đó…
-một món quà chân thành kủa ai đó…
-để cho nó bík…
-ai đó còn quan tâm nó…
-nhưng sao…
-nó chờ mãi…
-vẫn không thấy đâu…
-và nó tự hỏi…
-liệu trong mắt ai đó…nó là jì?
-nó kô quan trọng đến như vậy sao…
-nhỳn lại…và thấy…
-quá khứ tối mịt…
-nước mắt cứ rơi…
-jó đến và cuốn đi..
-hoà tan vs nhữg nổi bùn…
-nhưg sao kô xoá hết kí ức…
-nó vẫn ngồi 1 mình…
-vs căn fòng xưa…
-hỳnh như nó quá quen thuộc…
-để rồy trong nó mag 1 nổi bùn sâu thẩm…
-nó tự nhận ra…
-rằng 1 fần nó đã sai…
-nhưng do bản than nó ích kỉ…
-nên mong chờ 1 lời sr…
-nhưg đến jờ,nó cứ đợi…
-ngày này qua ngày khác,nó đợi mãi…
-dần dần nó cảm nhận ra…
-mọi thứ trong nó đang trôi đi…
-fải chăng nó tự đánh mất…
-ngay cả những lời khuyên nhủ…
-nó cũng nhằm tưởng là chửi bới…
-fải chăng đầu óc nó đang mù quáng…
-nó tự nghĩ lại…
-sao lúc đó nó kiềm chế hơn…
-vỳ sao nó lại đau trước câu nói của ai đó…
-fải chăng…nó đang khóc…
-câu nói làm nó mất hết tính người…
-nhưng nó vẫn chờ 1 tiếng sr của ai đó…
-nhưg có lẽ quá muộn rùi…
-khy đã nói 2 chữ “ cách xa”…
-ai đó hãy nói cho nó bík…
-liệu nó có đợi típ đc kô…
-nó mún 1 ai đó quan tâm…
-nó chỷ mún và chỷ bík…
-1 người lun sẻ chia, júp đỡ nó…
-và nếu điều này kô quay lại đc…
-thỳ nó thầm chúc ai đó h/p…
-và nó chon vùi quá khứ vào tận sâu đáy long mỳnh…
-nếu như thời jan trở lại…
-chắc nó kô để mất 1 lần nựa…
-nhưg quá muộn màng…
-khy đã đánh mất và chửi bới ai đó…
-nó sr ank...ng` nó iêu thương nhất…và thầm chút a h/p…
-nó sr tất cả mọi người…(riêng con dog ghẻ thỳ khỏi nói)
-nó sr ank nam…a khuyên e mà e cũg nghỉ là a chửi…sr a nhìu nhìu lắm…
-nó sr ank bo…nó cũg hỉu lầm a…chúc a h/p bên con ná…mặc dù e kô ưa jì hén…
-nó sr Oank nhìu…sr nhìu nhìu…
-nó sr Nhi nựa…sr nháJ…
-nó sr Bự nữa…cám ơn mi về những lời khuyên,tau sẽ cố gắng
…
-mong những ngày vừa qua như là 1 jấc mơ…
-có lẽ sẽ kô quay lại đc…
-nhưng nó cũng mún sr,và thầm chúc….