1.Quen em từ thuở đôi tám
Đến nay đôi chín em làm tôi đau
Tình đầu sao vội tan mau?
Tình đầu em khiến tôi đau não lòng.
Buồn ru những lúc đêm về
Bao nhiêu kỉ niệm chợt về trong tâm,
Nhớ khi tay nắm tay cầm
Nhớ khi em nói thì thầm bên tôi.
Càng nhớ, càng nghĩ, càng đau...!
Hôm nao tình ta nồng nàn
Hôm nay em lại phũ phàng tình tôi,
Khi em trao tôi đôi môi
Là khi em hứa bên tôi trọn đời.
Nhưng nay tình đã thôi rồi
Đôi môi xưa ấy xa xôi ngút ngàn,
Tình đầu là tình ly tan
Tình đầu! Tình đẹp! Tình tràn thương đau.
2.Yêu thương xưa giờ chỉ là kỉ niệm
Là nhớ nhung, là tiếc nhớ khôn cùng
Người đã đi, xa mãi tận nơi nào,
Xa muôn trùng hay mãi ở trong tim?
Dẫu sau này cuộc sống có ra sao,
Cũng chẳng thể một lần thôi luyến nhớ
Không giá như... không so sánh điều gì?
Mối tình đầu ai có thể nguôi quên?
Tôi dại khờ, tình si nên cứ đợi
Đến bây giờ mới nhận ra: không thể!
Thôi sẽ quên như chưa từng chờ đợi,
Chưa từng yêu, chưa từng nhớ bao giờ.
3.Hoa đầu mùa bao giờ cũng đẹp
Nắng đầu mùa bao giờ cũng say
Mối tình đầu bao giờ cũng vậy
Rất đậm đà nhưng cũng rất đắng cay.
Anh chỉ có một tình yêu duy nhất
Trao cho em cùng với một phong thư
Em không nhận và tình anh đã mất
Tình đã cho không lấy lại bao giờ
(Xuân Diệu)
4.Cái này đừng comment gì hết nhaz
Riêng Ta là ta thấy chuẩn cmnr =]]
Anh chỉ có một nguồn thu duy nhất
Gửi trao em là cả tháng lương
Em lỡ nhận, đời anh coi như đứt
Tiền đã trao có lấy lại được bao giờ
5.Bài thơ tình đầu tiên
Tôi viết riêng tặng em
Những câu thơ mực tím
Tôi viết đã bao đêm.
Tôi gởi gắm tâm tư
Qua từng câu từng chữ
Cùng nỗi nhớ da diết
Tuổi học trò vô tư.
Ngày ấy tôi còn nhớ
Chúng mình học cùng nhau
Ngày đầu còn bở ngỡ
Nào thân thiết gì đâu.
Rồi hai tháng trôi qua
Em đến ngồi cạnh tôi
Hỏi thăm nhau từ đấy
Mới biết em gần nhà.
Để những chiều tan học
Tôi em thường đợi nhau
Như không hẹn bao giờ
Thành ra mình quen nhau.
Tuổi học trò mộng mơ
Dệt nên bao vần thơ
Tưởng rằng tình sẽ đẹp
Đâu ngờ tình dang dở.
Hè đến em rời quê
Chẳng nói tôi một lời
Cho ngày tháng sau này
Tôi gom thành nỗi nhớ.
Tôi viết nên bài thơ
Chuyện tình đầu dang dở
Nhưng đẹp lắm người ơi !
Sưốt đời tôi vẫn nhớ.
6.Cửa tình yêu tôi mở tự bao giờ
Khi ánh mắt ta nói lời sâu thẳm
Trái tim em đập trong tôi vang vọng
Mình yêu nhau rồi có phải thế không em.
Anh ngất ngây trong men tình thuở ấy
Nếm giọt đời và chơi với trăng sao
Ôi vị ngọt tình đầu sâu lắng
Đâu dễ gì thoả ước muốn mai sau.
7.CÁI NÀY LÀ CHUẨN VÃI HÀ HƠN!
ĐÚNG TÂM TRẠNG EM RỒI :-<
Chia tay em kể từ mùa thu ấy
khi sân trường xào xạc lá me bay
tôi hồn nhiên cười vui ngày tan lớp
em thoáng buồn khi sắp phải chia tay
nhớ ngày ấy hai ta còn thơ trẻ
tôi thích em mà chưa dám cầm tay
chỉ đôi lần liếc nhìn em trong tiết học
bâng khuâng trong lòng em có thích tôi không?
gặp lại em cũng vào mùa thu mới
người xưa bây giờ đã khác trước đây
em đi qua tôi như vào mùa thu cũ
tôi thoáng buồn ôm một mối tình thơi
8.Ngày nào chung lối chung đường
Mà nay đôi ngả đôi đường chia ly
Bây giờ em đã ra đi
Về nơi phương ấy nhớ gì tôi không
Em còn nhớ những chiều đông
Trên chiếc cầu nhỏ bên dòng sông xưa
Em còn nhớ những chiều mưa
Chiều mưa năm ấy đón đưa nhau về
Em giờ quyên một lời thề
Bỏ lại tất cả đi về nơi đâu
Nơi đó vui sướng u sầu
Có hay một kẻ gục đầu làm thơ
Lúc tỉnh cũng như lúc mơ
Hình dáng quen thuộc em thơ trong đầu
Phải chăng yêu quá hóa sầu
Giờ đây tôi biết về đâu bây giờ
Về đâu gặp lại em thơ
Về đâu nối lại đôi bờ tình duyên
Khi mà ván đã đóng thuyền
Khi tôi hiểu rõ căn nguyên cuộc đời...!
9.Em đi rồi còn mình ta ở lại
Lối đi về lẻ bóng chỉ mình ta
Cũng con đường ngày xưa mình chung bước
Mà sao giờ ta lạ lẫm bước chân
Em đi rồi còn ta với hoài niệm
Của một thời nồng thắm tình say
Lúc còn yêu em nói mình sẽ mãi
Đi bên nhau đến đoạn cuối cuộc đời
Em đi rồi tình giờ là kỷ niệm
Kỷ niệm buồn khắc khoải mãi trong ta
Em đã liệm tình ta dưới nắng chiều
Không nhắn nhủ, không một giọt nước mắt
Em đi rồi sẽ không còn trở lại
Bên kia trời em hạnh phúc bên ai
Ta với bóng trong căn phòng quạnh quẻ
Gối kỷ niệm ta mộng mị về em
Em đi rồi không còn bên ta nữa
Ta sẽ quên em hình bóng ngọt ngào
Ta đêm gửi đắng cay miền quá khứ
Để đêm buồn ta khỏi gọi tên em.
10.Chẳng biết tự khi nào tôi đã yêu em
Yêu tha thiết tự buổi đầu gặp gỡ
Lúc xa cách trong lòng xao xuyến nhớ
Mang dáng hình em gửi giữa cơn mơ.
Vẫn biết rằng em chẳng phải của riêng tôi
Nên tôi giấu một nỗi buồn thầm lặng
Và mỗi lần ban đêm mình thức trắng
Tiếng thở dài trăn trở về nhau.
Yêu da diết yêu chân thành là thế
Tự trái tim tôi sẽ nguyện suốt đời
Em không đến cho hồn tôi sóng lặng
Tình đơn phương tình vẫn dạt dào.
Vắng em rồi tôi mới hiểu vì sao
Lòng lạnh giá giữa cuộc đời gió lộng
Chẳng thể trách tình em không rộng mở
Mà trách mình không dám ngỏ cùng em.
Tình yêu đến cuộc tình cay đắng
Người không yêu tôi vẫn rất yêu người
Và dẫu rằng chỉ đến thế mà thôi
Vẫn trân trọng giữa nỗi niềm xa vắng
Bởi đơn giản tình yêu tôi là nắng
Soi vào em một nửa trái tim mình.
11.Em nói rằng chúng ta chẳng hiểu nhau
Và quay đi trong buồn đau giận dỗi
Anh chết lặng ngập chìm trong bóng tối
Trái tim đau chẳng thể thốt nên lời.
Anh lặng thầm giữa đêm tối chơi vơi
Bước hụt hẫng không còn em chung lối
Chiếc bóng lẻ cô đơn đến phát tội
Chắc nó đang buồn và nhớ bóng em yêu.
Anh trở về ngõ vắng phố liêu xiêu...
Mắt nhạt nhòa, bước về đâu em hỡi!
Kỷ niệm thân thương ùa về trong bóng tối
Cứ cồn cào thêm nhức nhối trong tim
Tim lại rộn ràng muốn chân bước đi tìm
Hình bóng cũ bấy lâu tim nhung nhớ
Nhưng lại ngập ngừng dừng chân trước cửa
Chợt nhớ ra mình đã chẳng còn nhau.
Anh quay người và bước vội đi mau
Trốn chạy điều gì anh không biết nữa
Hay anh sợ trái tim mình nhung nhớ
Sẽ lại kêu gào rằng muốn bên em.
Và bây giờ anh tập sống không em
Chẳng còn thương yêu hờn ghen, giận dỗi
Chẳng còn chờ em gọi anh yêu hỡi
Tự nhủ rằng tất cả đã xa xôi...
TRÊN ĐÂY LÀ 11 BÀI THƠ CÓ THỂ NÓI LÀ CHUẨN VĐ NẾU AI CÓ CÙNG HOÀN CẢNH =))
MONG PÀ CON COMMENT VÀ CHÉM NHẸ CHÚT :))
~Kyron~Kakashi~