Chàg trai và cô gái iu nhau từ thủa kòn đi học choa đến khi ra trg và đi làm.
T/y kủa họ kéo dài đc vài năm nếu nhìn bên ngoài ai kũg thấy cô gái i* chàg trai n` hơn anh i* cô ấy rất n, đúg vậy cô ấy i* anh ta sâu đậm và thắm thiết. Dương như cô koi anh ta là tài sản duy nhất đág quý trog cuộc đời mìh thậm chí kòn quý hơn cả sih mạg kủa bản thân.
Mỗi buổi ság cô đều thức dậy từ rất sớm để mua đồ ăn ság cho anh và khi trở về nhà cô lại hâm nóg đồ ăn thật kỹ vì sợ anh ko ăn đ sẽ đau bụg. Sau khi hâm nóg rồi cô mới nhẹ nhàg gọi anh thức dậy. Còn anh lúc nào kũg chỉ thức dậy trog kái mơ hồ kủa tiếng gọi kủa cô vội vàg ăn ság rồi đi làm.
Ai kũg nghĩ rằg cô gái i* chàg trai say đắm như vậy, vì anh mà làm nhìu như vậy chàg trai sẽ thấy vô kùg hạh phúc và t/y kủa họ sẽ đi đến đík cuối cùg là 1 cuộc hôn nhân bền vững. Nhưng chỉ có khi hoạn nạn đến họ mới nhận ra đâu la t/y đíck thực!!
Một ngày kia khi cô gái đi qua đường mua đồ ăn ság choa ng` bạn trai đa ko may bị tai nạn vì lúc đó cô sợ bạn trai ăn ság đi làm muộn nên đã vội vã băg qua ggd ko để ý 1 chiếk xe ô tô đã đâm vào cô khiến cô bị thương nặg cô gái đc đưa vào viện ở đó các bác sĩ đã choa cô biết cô đã vĩh viễn mất đi một cáh tay. Chàg trai khi nghe tin cô gái bị tai nạn phải vào viện anh đã vô kùg lo lắg ngày đầu tiên anh mang một bó hoa hồng đến thăm cô khi anh nhìn thấy cô bị mất đi một cáh tay anh đã cực kỳ sửng sốt. trong kái sửng sốt ấy dương như có xen lẫn 1 chút sợ hãi. Kể từ sau ngày hôm đó những lần anh đến thăm cô trog bệnh viện thưa dần và cuối cùg là ko kòn nữa. Kòn cô gái ngày ngày vẫn ngóng đợi ng` i* vào thăm mìh. Trên đàu giường bệh kủa cô vẫn kòn bó hoa hồng mà ngày đầu tiên tràg chai mua tặg cô và trái tim cô kùg dần héo rũ theo năm thág như những chá hoa hồng kia, đó là t/y sao? Cô gái đã vì chàg trai mà hy sih rất n` thứ, cho đi rất n` thứ mà bây h` cô fải trả giá = chíh mạg sốg kủa mìh. Còn tràg chai đến một lời an ủi, sự quan tâm tối thiểu tới cô kũg ko có. Cô đã khóc rất n` cô nhớ tới 1 lần kả 2 xem 1 bộ phim nc ngoài nội dug bộ phim đó rất kảm động giữa 1 rừng káh tay kủa nhũg ng đàn ông đag dơ lên 1 ng` kon gái kất tiếng hỏi anh có thể ôm một bó hoa đúg chờ em ở trước kổng dưới trời mưa ko, anh có nhận ra màu sác chiếc áo bơi giữa hàg trăm hàg nghìn người ko, anh có thể thản nhiên giặt đôi tất kủa em trước bao nhiu ng` ko, anh có thể nắm trặt tay em khi đại nận đến ko trog bộ phim rừng cáh thưa bớt sau mỗi câu hỏi đến cuối kùg chỉ là 1 khoảng trống. Cố gái kảm thấy trái tim mìh đau buốt giống như có tram ngàn mũi kim đang trík vào khiến trái tim cô nhỏ máu chỉ vì câu hỏi khi đại nạn đến anh có thể nắm chặt tay em ko thôi sao 1 kâu hỏi thật đơn giản nhưng vì sao lại ko ai làm đc điều đó. Lẽ nào t/y lại nhỏ bé lại yếu mềm đến thế ko thể vượt qua đc 1 chút gian nan trắc trở, ko thể đi qua đc sóg gió cuộc đời. Có bao n t./y chỉ có cầu vồng rực rỡ mà ko có phong ba bão táp, có bao n cuộc sống chỉ có niềm vui ma fko có đau khổ. Khi i* kon ng` ta có thể nói tới 2 chữ mãi mãi, n* đến khi gặp gian nan thì ai có thể làm việc nắm trặt tay ng` mìh i* nắm trặt lấy t/y mà mìh đã từg vun đắp. Bên tay cô gái vẫn kòn văg vẳg kâu hỏi khi đại nạn đến anh có thể nắm chặt tay em ko ?!